hôm qua không viết blog vì hôm qua thấy chán nản
không muốn làm gì cả
trong người cứ buồn bực thế nào không biết
nghĩ nhiều thì lại thêm buồn
cả ngày xem phim song đi ngủ cho quên đi hết
hôm qua ngủ không sớm cũng không muộn
như thường ngày
sáng thì dậy sớm đưa a 2 ra đón xe để về nhà
a 2 tôi ở quê vợ nhà cũng xa lắm
đi xe đò phải hơn nữa ngày mới đến
xem thì tầm 7h đi nên phải đi sớm 1 tý ngồi đón
tiền đó mua ít đồ với đi ăn luôn
ăn xong thì 2 ae ngồi quán cafe uống và chờ
chờ cả nữa tiếng xe cũng đến a tôi lên xe đi còn tôi thì về nhà
mà trong lòng buồn lắm
buồn vì nhớ lại chuyện tôi cũng từng đón xe để gặp cô ta
nhớ lại 1 số kỹ niệm
nghĩ lại mà lòng cứ buồn
trong 5 năm quen cô ta
chúng tôi gặp nhau 2 lần của 2 năm cuối
cô ta có dịp về việt nam thì tôi mới có cơ hội đi gặp cô ta
muốn gặp cô ta phải đón xe từ sáng cho đến gần chiều thì mới đến xa lắm
đi xe ngồi rất mệt tôi thì không quen mùi xe nên khó chịu lắm
tôi sẽ kể về lần đầu tiên gặp ở bên ngoài
tùy quen nhau cũng 3 4 năm gì rồi thì mới gặp
ngày nào cũng nói chuyện qua dt với nhau
nhưng khi gặp tôi ngại lắm
tôi là thằng nhát gái gặp bên ngoài rất ngại
đợt đó cô ta về việt nam có việt tiện thể đi chơi luôn
nên tôi đi gặp cô ta
đợt đó tôi với cô ta còn đi núi cấm chơi vui lắm
chụp rất nhiều hình
giờ nghĩ lại nhớ thật
lần đầu gặp cô ta bên ngoài . cô ta đẹp lắm
nhìn mình như thằng trẻ trâu
nghĩ lại mà chán
lần đầu được đi cáp treo run hết cả người
có rất nhiều cảnh đẹp đi chơi cả ngày luôn
lúc đó vui lắm nghĩ lại nhớ thật
3 4 ngày gì đó cô ta cũng về bên cam
tôi thì cũng thuê xe về nhà
đi từ sáng đến chiều mới về
tôi nhớ thì cũng tầm nay những năm trước
cũng khoản 1 năm sau thì mới gặp lần 2
đợt đó thì cô ta về việt nam đi đám cưới của ai đó
nên mới có cơ hội gặp mặt
đó cũng là lần cuối cùng
giờ nghĩ lại cảm thấy buồn thật
yêu xa khó lắm đúng là không sai
đợt đó chúng tôi cũng đi chơi
ăn uống đồ vui lắm
sau lần đó thì tôi và cô ta bắt đầu xa dần
rồi thời gian trôi qua thế là mọi chuyện kết thúc
đến bây giờ tôi cũng không biết tại sao lại ra như này nữa
tôi nghĩ mãi nhưng không ra
tôi cũng đã từng hỏi cô ta
cô ta lại bảo tự mà nghĩ lại
mà thôi mọi chuyện cũng kết thúc rồi
xem như tôi nợ cô ta đi kíp này không trả được thì kíp sau trả
giờ chỉ mong cô ta hạnh phúc tôi thì sao cũng được
buồn thật đấy
vì tôi nghĩ về việc này nên buồn cả buổi sáng
vì buồn quá nên khi về nhà tôi đi ngủ luôn
ngủ để quên đi mọi thứ
nhưng khi thức dậy thì vẫn nhớ
cuộc sống mà làm gì có chuyện theo ý muốn mình được
có nhiều chuyện mình đối mặt mà còn không hiểu được
thì làm sao ai hiểu được
không ai hiểu được cả
trưa chiều thì cũng có chuyện vui
dự án crypto bữa không được thưởng tôi kháng cáo hôm nay họ check lại thế là tôi được thưởng 1 ít
không được nhiều nhưng có còn hơn không
tùy không được bao nhiêu nhưng theo ý mình
cũng cảm thấy vui trong lòng
việt xong blog này tôi phải đi ngủ tiếp thôi
nhớ lại nhiều kỹ niệm cảm thấy đau lòng
cũng không biết tại sao lại thế nữa
ngủ để quên đi mọi thứ
mong cuộc sống vẫn ổn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét